Chiều hôm ấy tôi lang thang trên phố
Ngẩn ngơ nhìn hàng phượng vĩ ven sông
Tôi chợt nhớ những ngày thơ còn bé
Chỉ biết vu vơ, chẳng nghĩ thẩn thờ
Rồi cơn gió vô tình như khẻ lướt
Đám lá vàng cũng xao xác ùa theo
Tôi giật mình, quay nhìn xa phía trước
Thấy con đường sao quá quoạnh hiu!